Đạo Phật Ngày Nay

Cha Của Rắn Tre

Năm RẮN (ẤT TỴ) kể chuyện Tiền Thân Đức Phật

Ngày xưa có một ông thầy

Ngồi thiền tinh tấn bao ngày rất chăm

Nhiệt tình, quyết chí tu thân

Dần dần đã có tiếng tăm khắp miền

Những ai muốn học lời hiền

Muốn thầy thông thái chẳng quên tìm ngài,

Thấy ngài thật giỏi, thật tài

Năm trăm đệ tử tức thời xin theo.

Một người khác biệt rất nhiều

Vì bao súc vật chàng yêu vô cùng

Chàng ta quả thật lạ lùng

Muốn nuôi súc vật ở chung trong nhà

Như gia súc, chẳng nề hà

Thật là đặc biệt khác xa mọi người.

Một hôm nhân lúc dạo chơi

Chàng nhìn thấy rắn nhỏ nơi góc vườn

Rắn tuy độc nhưng dễ thương

Kiếm ăn nên rắn tìm đường bò quanh

Chàng bèn chợt có cảm tình

Bắt về nuôi rắn cho mình thêm vui

Chàng thường thả rắn khắp nơi

Lồng tre chỉ nhốt rắn chơi trong này

Mỗi khi chàng phải xa đây

Mọi người vội đặt tên ngay tức thì

“Rắn tre” quý hoá kể chi

Chàng là “Cha của rắn tre” trong lồng.

Thầy nghe, thắc mắc cõi lòng

Gọi chàng lại hỏi để mong tỏ tường

Chàng thưa rằng đúng mọi đường:

“Con nuôi rắn đó và thương thật tình

Thương như con của chính mình!”

Thầy bèn khuyên nhủ: “Thả nhanh rắn này

Thật là nguy hiểm lắm thay

Sống cùng rắn độc có ngày chết toi!”

Nhưng chàng nào chịu nghe lời

Nghĩ mình hiểu biết hơn người nên thưa;

“Rắn này con rất thích ưa

Con chiều rắn cũng tựa như con mình

Rắn nào cắn lại cho đành

Giữa con và rắn đã thành thân quen!”

Thầy bèn cảnh cáo chàng liền:

“Có ngày mất mạng chớ nên coi thường!”

Thầy luôn dạy, chàng chẳng màng

Chẳng thèm để ý lời vàng nhủ khuyên,

Tưởng rằng mọi chuyện bình yên

Một hôm chàng phải đi lên núi rừng

Kiếm cây trái về để dùng

Năm trăm đệ tử đi cùng với nhau,

Muốn cho cẩn thận trước sau

Chàng bèn nhốt rắn vào mau trong lồng,

Tưởng đi một buổi là xong

Nào ngờ lại kéo dài trong mấy ngày

Khi chàng quay lại về đây

Mới hay bỏ đói rắn này mấy hôm,

Mở lồng để rắn ra luôn

Hầu tìm đồ uống thức ăn lót lòng

Tay chàng mới để vào trong

 Rắn vì đói khát nổi khùng cắn ngay

Quên đi tình nghĩa lâu nay

Không cần biết nọc độc gây họa gì

Cắn xong rắn lặng bò đi

Bỏ vào rừng thẳm nhớ chi chủ mình.

Anh chàng yêu rắn nhiệt tình

Giờ đây nọc độc thấm nhanh vào người

 Phút sau từ giã cõi đời.

Tiếc thay chàng chẳng nghe lời thầy khuyên

Không nghe theo những lời hiền

Chuốc vào hậu quả vô biên thảm sầu!

*

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(thi hóa phỏng dịch theo bản văn xuôi

BAMBOO’S FATHER

của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)

*
Nhận Diện Tiền Thân Đức Phật

TRUYỆN CHA CỦA RẮN TRE

Ông thầy có năm trăm đệ tử là tiền thân Đức Phật.

____________________________________________________

Bình luận