Đạo Phật Ngày Nay

Bọn Nghiện Rượu

Có ông triệu phú thời xưa

Ở Ba La Nại đã từ lâu nay

Đồng thời cũng tại chốn này

Bọn người nghiện rượu tối ngày lang thang

Ngoài đường phố, trong quán hàng

Loay hoay tính toán miên man trong đầu:

“Làm sao có rượu giải sầu

Không tiền, không rượu sống đâu được nào!”

Một hôm tiền hết buồn sao

Chúng bèn bàn tán lao xao tìm đường

Giật tiền, cướp bạc, lấy vàng

Của ông triệu phú vẫn thường đi qua.

Chúng nào hay biết ông ta

Chính là bồ tát bây giờ tái sinh

Chúng âm mưu chuyện gian manh

Chế ra món rượu để dành mời ông

Ngầm pha thuốc ngủ vào trong

Khi ông mê ngủ và không biết gì

Chúng ra tay lột tức thì

Bạc tiền, trang sức có chi khó nào

Lột thêm mọi thứ dễ sao

Áo quần sang trọng bảnh bao trên người.

Chúng âm mưu dựng tạm thời

Quán hàng nhỏ bé cạnh nơi lề đường

Vùng qua lại khách thập phương

Đi xa mỏi mệt hay thường dừng chân,

Chúng dành ra chút rượu ngon

Pha thêm thuốc ngủ vào luôn trong này

Đóng chai trông đặc biệt thay

Chờ mồi béo bở qua đây sẽ mời.

*

Sáng nay cơ hội tới rồi

Khi ông triệu phú qua nơi quán hàng

Một tên vội vã đón đường

Mời chào ông khách hãy dừng bước chân:

“Thưa ngài rượu quý vô ngần

Ly đầu miễn phí, chủ nhân kính mời!”

Mang chai rượu tới tận nơi

Một tên rót rượu ra rồi dâng lên.

Ông từ chối định nói liền:

“Ta không hề uống thứ trên bao giờ!”

Tuy nhiên ông chợt nghi ngờ

Bọn người nghiện rượu sao mà lạ thay

Hôm nay tử tế thế này

Rượu ngon mà lại nhường ngay cho người?

Ông bèn đoán cũng dễ thôi

Đây là mánh lới lừa đời chi đây

Nên ông quyết định ra tay

Dạy cho bọn xấu xa này một phen

Ông lên tiếng: “Xin cảm phiền

Ta đi yết kiến vua trên ngai vàng

Thật là thất lễ vô vàn

Nếu mùi men rượu nồng nàn bốc ra

Các người thật tốt với ta

Ta vào cung điện xong là về ngay

Trên đường về ghé lại đây

Rượu ngon ta sẽ uống say ngại gì!”

Nghe xong bọn nghiện rượu kia

Tỏ ra thất vọng não nề. Biết sao?

Nên nhẫn nhục! Chớ nôn nao!

Đành chờ, đành đợi, cách nào khác đâu?

Một ngày trôi quả là lâu

Bọn người nghiện rượu buồn rầu kể chi.

Cuối ngày triệu phú mới về

Đi ngang quán nhỏ tức thì ghé thăm

Bọn gian manh vội thưa rằng:

“Mừng ngài quá bộ đến hàng chúng tôi

Rượu ngon đây xin kính mời

Để mừng chuyến viếng thăm nơi cung đình

Đây rượu nghĩa, đây rượu tình

Ly đầu miễn phí, xin dành ngài thôi!”

Nghiêm trang triệu phú trả lời:

“Ta nhìn chai rượu và rồi nhìn ly

Hệt như buổi sáng khác chi

Rượu mà ngon thật còn gì phần ta

Các ngươi uống hết không tha

Hoặc là nhấm nháp khó mà còn nguyên,

Ta không khùng, ta chẳng điên

Các ngươi chắc đã pha thêm thứ gì

Làm cho người uống mê đi

Rồi ngươi cướp bóc không hề nương tay!”

Nói xong ông bỏ đi ngay

Bọn gian nghiện rượu còn đây sững sờ

Thật là thất bại bất ngờ

Không dè triệu phú quá ư tinh tường

Chúng bèn bàn tán tìm đường

Mai này cướp khách thập phương bạc tiền

Chuyến này thật quả vô duyên

Mất toi chai rượu chẳng nên việc gì!

*

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(thi hóa phỏng dịch theo bản văn xuôi

A GANG OF DRUNKARDS

của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)

Nhận diện tiền thân Đức Phật

Ông triệu phú ở Ba La Nại là tiền thân Đức Phật.

_____________________________________________

 

Bình luận