Cõi Trần
Trần gian đã xuống bởi duyên đời
Phận dỗi thăng trầm… Sóng biển khơi
Rõ biết quần sinh đều tạm gởi
Rồi ra vạn nỗi vốn đau mời
Thân hờ rán ngẫm… Càng thương hởi
Kiếp bạc suy hoài… Xả lỡ vơi
Tự hiểu… nào ai cùng cõng với
Buồn chi lẽ đạo ứng trong trời….
Bình luận